Skip to main content

Posts

Đá Không Đường & Muối Nóng: Tìm Tính Từ

Muối nóng: chúng ta hãy thực hành tư duy khác biệt nhé! Đá không đường: đồng ý! Muối nóng: anh nghe thấy quan điểm như này nè:“những người bạn lớn tuổi và từng trải sẽ nói cho ta nghe nhiều những kiến thức từ đời sống, nó thực tế hơn sách vở” Đá không đường : lịch sử có thể được phân chia thành trước và sau khi có chữ viết, trước và sau khi kỹ thuật in ấn xuất hiện… Còn lịch sử phát triển cá nhân của em có thể được chia thành trước và sau khi biết đọc chữ - thông tin thêm: may mắn là em luôn có sách để đọc. Muối nóng: hơi lạc đề một chút nha. Giọng điệu của em... đúng là đặc trưng thật! Đá không đường:   quay lại chủ đề nha. Đối thoại giữa hai người bạn hẳn và chỉ nên là trò chuyện, không phải giãi bày, không phải truyền đạt kiến thức. Vẻ đẹp của tình bạn toát lên từ những cuộc chuyện trò. Muối nóng:  anh còn được nghe như này: “đến khi kiến thức đã đủ, đã tự mình sáng tỏ ra rồi, trạng thái bây giờ là bão hòa, đọc sách không còn thấy hay nữa, không còn kiến thức mới nữa” Đ...
Recent posts

Đá Không Đường & Muối Nóng: Thay Đổi Bắt Đầu Từ Đâu?

Muối nóng: Em! Sao có những người chỉ bắt đầu nghĩ tới việc thay đổi bản thân khi đã ở tận cùng đau khổ? Ý là kiểu bao nhiêu người khuyên can mà vẫn cứ đâm đầu, đến nứt đầu rồi mới hơi tỉnh tỉnh á… Đá không đường: Ý anh là những người phải tự nướng tay mình để ngửi mùi thịt á hả? Muối nóng: Ừ, đúng đó. Nhưng diễn tả theo kiểu của em á Đá không đường:   Là kiểu nào? Muối nóng: Kiểu em hay nói khi rảnh rỗi, rảnh tới nỗi ngồi ngắm phấn hoa vàng vương trên cánh bướm Đá không đường: À. Là như này: Xin hãy để tôi được yên. Cho tôi được tiếp tục trông mong và hy vọng. Cuộc sống này, tôi đã nâng niu gìn giữ , Hy vọng này đã được tưới tắm bằng nước mắt, được vỗ về trong mỗi giấc mơ . Tôi hiểu. Tôi nghe thấy rồi. Và tôi sẽ kiên nhẫn – như cánh rừng già lặng im chờ cơn mưa đến Tôi chưa được hiểu bạn; n hưng tôi hiểu một tiến trình, lặng lẽ và dữ dội mà tôi đã được nghe r ằng… chỉ đến khi ấy, khoảnh khắc rung chuyển , khi trái tim đã nứt toát vỡ ra làm đôi ta sẽ thấy giữa hai nửa r...

CHỈ LÀ NHAI ĐI NHAI LẠI THÔI; SAO MÀ KHÓ CHỊU ĐẾN THẾ !

Cả gian phòng đã chìm trong ánh sáng tươi màu nắng, ta đưa mắt kiếm tìm để nhìn ngắm, qua khung cửa sổ, cao trên mấy tòa nhà, nền trời phía xa xa đang trưng ra cái màu xanh nhạt của chớm hè…Rồi ta bất đắc dĩ thấy: kẻ phá bĩnh lần này là tính hay quên, ta đã không tắt chuông điện thoại. Nhỏ em (nhắn gọn lỏn): Chị! Chị nghĩ sao về chứng nhai đi nhai lại? Trả lời: hiện tại, không có ý nghĩ nào cả. Nhưng chị nhớ có người nói chuyện này rồi, chờ 2 phút nhe ------------ “Điều mà ta tìm kiếm ở đây à?...Ta tìm kiếm hạnh phúc trên trần gian. Chính vì thế ta muốn học sự khôn ngoan trí huệ từ đám bò cái này. Đã nửa buổi sáng nay ta nói với chúng và chúng sắp giảng dạy lại cho ta. Nếu không quay trở lại và không trở thành những con bò cái, thời chúng ta chẳng thể vào được nước thiên đàng. Bởi vì có một đức tính chúng ta phải học hỏi từ loài bò: sự nhai đi nhai lại.” Nhỏ em: là ai đây? Trả lời: Người ăn xin tự nguyện Nhỏ em: gì? Trả lời: à, là Nietzsche, trong Zarathustra đã nói như thế Nhỏ e...

Đá Không Đường & Muối Nóng: Kẻ Cắp Chân Thật

Đá không đường : em đọc xong Kẻ Cắp Chân Thật rồi anh. Muối nóng : uh, thấy sao? Đá không đường : ôi! Thấy nhiều thứ. Muối nóng: ở truyện hay ở tâm trí em? Đá không đường: à, phân loại có vẻ không cần thiết. Mà cái chính là em không thích. Muối nóng: đồng ý. Đá không đường: đầu tiên phải kể đến “công thức độc dược”: sự hằn học bộc lộ ra từ nỗi nghi ngờ giấu kín hòa lẫn sự tử tế chân thành từ trái tim có phần nhân hậu sẽ dày vò, hành hạ cả kẻ đã trót sai trái lẫn người đang phán xét. Em không rõ được bên nào đau khổ hơn nhưng em khá chắc cảm giác chạnh lòng nơi người chứng kiến những bi kịch đó. Muối nóng: vậy có “công thức giải dược” không? Đá không đường: tất nhiên có. Ở đây Hiện tượng học thắng “đời” 1-0. Nôm na là: ngờ là một hiện tượng, quyết giấu kín là hiện tượng tiếp theo….và hết chuyện, trong khi tâm hồn còn đó, lộng gió tự do nhìn cuộc đời trước mắt. Muối nóng: anh không đụng đến Hiện tượng học của em. Anh chỉ thắc mắc, sao lòng nhân ái kiểu tha thứ vô điều kiện lại khô...

THƯ ĐI NAY ĐÃ LẠI VỪA KỊP ĐƯA VỀ ĐÂY… MỘT LỜI TỪ CHỐI

Khi nắng còn vương vấn hoa lá dù “túi màu” mặt trời mang theo có lẽ đã vốc đến tận đáy vì cỏ cây đang được ướp đẫm thứ màu vàng sẫm gần như ngả sang đỏ. Khung cảnh ấy khiến lòng người ngắm mơ hồ ngỡ như ta ngang hàng với cỏ cây hoa lá, rằng ánh nắng kia đang lưu luyến ta và rằng thứ màu vụn pha kia là để vỗ về ta sau buổi trưa hè mặt bị đốt cháy ran. Trong cảm giác mơ màng lơ lửng ấy, ta muốn kể, kể về tất cả sự đẹp đẽ này về ý nghĩ tinh nghịch “mặt trời vụn về không khéo vén đã mang thiếu nước pha màu”, ta định viết thư nhưng rồi làm sao không biết lại mở và đọc thư. Bức thư vừa đến, mang về một Lời từ chối! Một lời từ chối rõ rành rành.... nhưng sao ta lại bối rối và lúng túng thế này với cảm xúc của mình! Thư gửi từ người đang ngập ngừng trước cánh cửa tham vấn tâm lý Chào bạn, Mình đã đọc tất cả bài viết trên blog của bạn, mình thậm chí còn thuộc một vài đoạn và đọc đi đọc lại không biết bao nhiêu lần mục Tham vấn tâm lý, Đến hôm nay, mình lấy hết can đảm để thú nhận là mình chưa s...

ĐỐI THOẠI BÊN BỜ KÈ: TẠI SAO KHÔNG NÊN LÀM ĐIỀU XẤU ÁC

Cam ép, sinh tố, trà sữa, xiên que…có giá trong khoảng ba mươi đến bốn mươi nghìn đồng, tiện ích đi kèm là một ghế xếp lưng cao có hạn sử dụng kéo dài cho đến khi quán đóng cửa. Đặt ly cam ép không đường lên thành bờ kè, thả lưng xuống ghế, treo điểm nhìn ở phía xa của dòng sông, tôi chú lắng nghe câu chuyện bàn bên: - Nếu không có thiên đường và địa ngục, không có thế giới bên kia và chết nghĩa là hết thì bạn nói xem tại sao người ta lại cần phải làm việc tốt? Ý tui là, nếu không có sự trừng phạt dành cho những linh hồn tội lỗi thì con người sẽ không còn sợ hãi, tức không có lý do gì ngăn họ không làm điều xấu ác trong những hoàn cảnh thuận lợi. - Tui kể bạn nghe rồi đó, mẹ tui theo đạo Phật. Mặc dù tui không quy y, không có pháp danh nhưng tui tin có quả báo và có luân hồi. Luân hồi như kiểu trong Kiếp Nào Ta Cũng Tìm Thấy Nhau; không phải luân hồi kiểu con người đầu thai thành gà vịt và chó mèo thành người. - Vậy, bạn sẽ không làm điều xấu ác để tránh quả báo...

Nếu câu chuyện là một tán cây thì hạt mầm phải là lắng nghe

Thư gửi Thỏ Tai Không Lật bạn của Ong Mật Hai Vằn Đen Tớ đây, Ong Mật Hai Vằn Đen. Đang vào độ hoa nở rộ nên tớ nói thẳng vấn đề ngay luôn nhé. Bọn tớ vừa xong chương trình huấn luyện lắng nghe. Chuyện là các Trưởng Lão lo lắng bọn ong trẻ tuổi đang chăm chỉ đến tẻ nhạt, nghe đâu một cụ diễn thuyết đến nửa ngày mô tả viễn cảnh không còn con ong nào nhớ đủ các sắc màu và mùa đông tới cả vương quốc sẽ chìm trong im lặng, mọi con ong sẽ chỉ ăn và ngủ, và rằng vương quốc đang dư thừa mật nhưng sẽ đói khát những câu chuyện. Sau rốt, bằng sự thông thái không ai lý giải được, cuối ngày họp thứ năm, hội đồng trưởng lão đã thống nhất: tất cả bọn ong trẻ phải tham gia khóa huấn luyện lắng nghe trước mùa hoa nở. Ngày đầu tiên bắt đầu từ đoạn đối thoại sau: =Con có thắc mắc ạ! = Vằn Ba Sọc Nâu rung nhẹ cánh rồi nói to =Ta nghe= Trưởng Lão cất lời, đôi cánh bất động như tranh vẽ trên tường =Tại sao là lắng nghe mà không phải kể chuyện ạ? = Vằn Ba Sọc Nâu dõng dạc hỏi = Tất cả các con, hãy suy n...

DU LỊCH MỘT MÌNH THÌ SAO?

Thì ta có cơ hội bắt gặp bản thân ở một nơi xa lạ, đang lúng túng, ngờ ngợ nhận ra ta vừa quen vừa lạ với chính mình. Bốn cây dừa xếp thành hàng ngang, đám tàu lá chăm chỉ quật qua quật lại như mấy cái cọ đang cố đánh tan lớp màu có phần quá tay trên nền vải, nắng đang rắc đều lớp phủ màu vàng, thế nhưng màu xanh vẫn còn rất xanh, vạt xanh trải dài đến cuối tầm mắt rồi từ chỗ đường mép, chỉ là một vệt sáng màu vắt ngang, màu xanh kéo về đến tận phía trên mấy cây dừa, có vài đám mây trắng nhưng lại quá mỏng nhẹ, bóng của chúng rơi xuống, ở cái chạm đầu tiên đã bị sóng tóm lấy vỗ cho tan tác. Không ngắm được bóng mình, mây dỗi hờn để gió cuốn đi; hẳn gió đang thì thầm “mây đẹp làm sao…. Ken…keng… Có một cái muỗng hay nĩa bằng inox nào đó vừa chạm mặt sàn nhà. Ta ngửi thấy mùi thơm quen thuộc, nhìn tách cà phê cùng dĩa salad, ta mỉm cười cố xoa tan nỗi hoài nghi mới chớm: “tâm trí mình đi xa thật”. Không thể xác định được là do ngụm cà phê, gió biển, nắng vàng, bầu không khí, sự i...

CHÚ Ý: MỘT CÁCH QUAN TÂM

  -   "Cậu biết gì không? Tớ vừa bay qua một rừng hướng dương đang đua nhau nở, lách qua từng đoàn, từng đoàn ong bướm nhặng xị, ồn ào; ấy là còn chưa kể bọn chuồn chuồn vô tri. À, mà đồng cỏ sáng sớm nay cứ lấp la lấp lánh, chắc đêm qua trời nhiều sương. -       Trông cậu thật tuyệt! vệt màu trên cánh trái mới rực rỡ làm sao!" Có những cuộc trò chuyện mà người vô tình nghe được cảm thấy thật khó để theo kịp vì không có dấu hiệu gì cho thấy hai bên đối thoại đang hướng đến giải quyết một vấn đề, hay có thông tin quan trọng cần truyền đạt, cũng không có vẻ gì là đang lên một kế hoạch; nhưng cả hai đều rất hạnh phúc, vẻ mặt hài lòng, giọng điệu tươi vui, họ vui cả ngày, có khi đến những năm sau nữa, lúc kể lại mặt họ vẫn ngời lên vẻ hạnh phúc. Như chiếc lá đang chao nghiêng, lượn lờ bởi trò đùa dai của cơn gió; nó đủ nhẹ để gió đưa nhưng cũng đủ nặng để rơi, đâm ra nó không biết nên hờn hay nên dỗi; ta vừa vui lây với niềm hạnh phúc đơn giản đến kỳ diệu kia ...

THẤT BẠI: ĐIỂM NHÌN LẠI ĐỂ BƯỚC TIẾP

Tháng Giêng, sau Tết là mùa lễ hội, nắng xuân ấm áp chứ chưa chói chang, không khí vui vẻ, là thời gian bắt tay thực hiện bao kế hoạch đã ấp ủ cùng những dự định cho năm mới trong tâm trạng khấp khởi trước tương lai… Nhưng đôi khi không khí đó lại khiến chúng ta cảm thấy u sầu, nỗi phiền muộn khó giãi bày… Có thể một phần đến từ cảm giác chán nản vì bao quyết tâm, kỳ vọng như hoa chớm nở trong tâm trí ta từ những ngày xuân năm trước đi đến cuối mùa đông thì đã héo tàn mà không cái nào kết quả. Thời gian trôi đi như vòng quay cối xay, đến hết năm thì cũng vừa vặn đã nghiền nát những kế hoạch, mục tiêu, động lực để kịp cho cơn gió xuân đầu tiên đến cuốn bay đi. Có thể phần vì ta nhận ra mình không chỉ thất bại năm vừa rồi mà đã thất bại trong nhiều năm liên tiếp trước đó. Đi ngang cổng chùa, mắt nhìn người người đang thành tâm dâng hương lễ Phật, bất luận là cầu bình an hay cầu may mắn thì qua nét mặt thành kính của họ ta thấy được khoảnh khắc ấy, họ đang tràn đầy hy vọng; quay lại với b...

THAY ĐỔI THÓI QUEN TRÌ HOÃN: CẨN THẬN CÁI BẪY MANG TÊN ‘THIẾU ĐỘNG LỰC’

 Sự trì hoãn ở đây có nghĩa là trì hoãn thực hiện một nhiệm vụ, một dự định hay đưa ra một quyết định mà không vì bất kỳ lý do chính đáng nào cả. Thay đổi một thói quen, bất kể là hành vi, suy nghĩ, phản ứng… thì đều phải bắt đầu từ bước nhận ra thói quen đó. Do vậy, ta cần quan sát thật kỹ để “nhận diện” tính trì hoãn của mình. Xét ở góc độ cân nhắc “hậu quả” thì có hai trường hợp: Chúng ta trì hoãn việc gì đó mà hoàn toàn không cân nhắc “hậu quả” trong tương lai, hoặc Chúng ta biết rõ rắc rối sẽ đến, ước lượng được “cái giá” phải trả nhưng vẫn trì hoãn. Xét ở góc độ lý do thì có thể chia trì hoãn thành ba mẫu sau: Chúng ta muốn bắt tay vào thực hiện việc gì đó, rất chắc chắn và nghiêm túc nhưng lại liên tục trì hoãn. Ví dụ: ‘mình sẽ sắp xếp lại và lau dọn kệ sách ngay sau khi xong phần việc hôm nay’, ‘hết giờ làm mình sẽ suy nghĩ và trả lời mấy đứa bạn về kèo leo núi cuối tuần này’… Và rất lâu sau kệ sách vẫn nguyên tình trạng lộn xộn như cũ; cả nhóm tag tên réo gọi, thúc...

LÀM THẾ NÀO ĐỂ CUỘC SỐNG THÚ VỊ HƠN?

Cuộc sống êm đềm trôi, ngày thứ và cuối tuần luân phiên nhau lướt qua, rồi trong một khoảnh khắc ta than thở với chính mình ‘cuộc sống sao mà chán quá’, giọng lí nhí bởi có chút ngại ngùng bỡ ngỡ. Nhưng chỉ một thời gian ngắn thôi, mấy từ ‘cuộc sống nhàm chán, tẻ nhạt’ từ miệng ta đã to rõ và được lặp lại ngày này qua ngày khác. Mà hành động ‘gào’ lên than thở này cũng không kéo dài quá lâu, ta buông xuôi thả ngày trôi trong chán nản, ta chấp nhận cuộc sống này vốn là tẻ nhạt từ bản chất. Ngày kia, một ý nghĩ lóe ra, ta thấy mình cần làm điều gì đó thú vị;  ta bắt đầu liệt kê danh sách dài những điều thú vị: ‘Đi vòng quanh thế giới.’, ‘Lên cao nguyên trồng hoa, mở một tiệm trà’, ‘chuyển sang một công việc khác’, ‘tìm người yêu’….  Ảnh: Pinterest Nhưng nếu điều kiện, hoàn cảnh hiện tại của ta không thuận lợi, ta khó có thể thực hiện bất kỳ việc nào trong danh sách này thì sao? Nếu ta cảm thấy ý tưởng ở gạch đầu dòng thứ nhất đã không còn thú vị khi mà ta đang chuẩn bị gạch đầu ...